Đến tận khi sắp chếc, tôi mới biết sự thật kinh hoàng: chồng tôi đã bỏ thuốc vào sữa, đẩy tôi lên giường thầy hướng dẫn của hắn suốt năm năm trời chỉ để đổi lấy một suất vào phòng thí nghiệm.
Nhờ đó, hắn ta nghiễm nhiên trở thành một bậc thầy học thuật được mọi người kính trọng. Trong khi tôi đã vì hắn gánh vác việc nhà, hầu hạ gần năm mươi năm. Cuối cùng, bên giường bệnh, hắn ôm tình nhân Bạch Nguyệt Quang, bộ dạng đầy vẻ áy náy nói:
"Cái người đàn bà dơ bẩn này cuối cùng cũng chếc rồi, mối tình chúng ta gìn giữ bấy lâu nay cuối cùng cũng đơm hoa kết trái."
"Lúc trước cũng không biết đứa bé trong bụng cô ta có phải của anh không, lại còn là một đứa con gái không thể nối dõi tông đường."
"Anh đã chịu đựng oan ức bao năm nay, may mà em đã sinh cho anh một thằng quý tử béo tốt!"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tôi chếc trong hận thù.
Mở mắt ra lần nữa, tôi đã trở về thời điểm chồng tôi lần đầu tiên đưa ly sữa cho tôi.
Đã là một kẻ bán vợ cầu vinh phế vật, vậy thì không bằng nhường vị trí đó cho người xứng đáng hơn đi!