Ta là bạch nguyệt quang pháo hôi trong một truyện tu tiên, người sau này sẽ bị thế đoạt mất hết thảy.
Ngày ta bị trục xuất khỏi sư môn, hấp hối bên bờ sinh tử, kẻ thù không đội trời chung lại nhặt ta về.
Hắn cười âm u:
“Ngươi cuối cùng cũng rơi vào tay ta rồi. Ta muốn ngươi sống không dược, chết cũng không xong!”
Vì để hành hạ ta cho thống khoái, nên hắn đã ra sức chữa thương, nuôi dưỡng ta, thiên tài địa bảo hắn xem ta như củ cải mà cho dùng.
Cho đến một ngày, hắn bế đứa nhỏ trong lòng, ánh mắt ngây dại, khẽ nói:
“Chúng ta… chẳng phải đang đối đầu sao?”
Ta tựa trán mình vào trán hắn, giọng nhàn nhạt đáp:
“Phải phải, đối đầu với nhau xong rồi. Giờ đi chơi đi.”
…