Lòng chàng ta nóng như lửa đốt, vội vã triệu tập người ngựa ngay trong đêm, đích thân xuống Giang Nam tìm người. Trước khi đi, chàng nói với ta: “Lần này trở về, ta sẽ cho nàng ấy một danh phận.”
Ta khẽ hỏi: “Phu quân có thể... về nhà sớm một chút không?”
Chàng cau mày, nhận lấy văn thư trong tay ta, bực bội đáp: “Về nhà, về nhà, nàng cần ta đến thế sao?” Ký tên xong, chàng ném tờ giấy xuống đất rồi quay người bỏ đi. Vội vã đến mức chẳng kịp nhìn kỹ, thứ chàng vừa ký chính là đơn hòa ly giữa ta và chàng.