Tôi là đứa trẻ tự do nhất trong làng.
Lũ bạn ai cũng ghen tị vì tôi chẳng bị ai ràng buộc.
Nhưng sự thật là… Bố mẹ tôi đã ly hôn, và không ai muốn nuôi tôi cả.
Vậy nên, khi tôi mới tám tuổi, họ đã bỏ tôi lại một mình trong căn nhà đất nằm trên núi.
Ban ngày thì còn ổn.
Nhưng đến đêm, gió núi rít từng hồi ghê rợn, lại có mấy gã đàn ông độc thân say rượu mò đến.
Có lần, một ông lão độc thân đưa tay thò qua khe cửa sổ, miệng lè nhè:
“Trinh Trinh, cháu ở một mình có sợ không? Cẩu Thúc đến chơi với cháu đây!”
…