Trong một tiểu viện ở ngõ Quế Hoa đột nhiên vọng ra tiếng trẻ con khóc thét, theo sau là tiếng bà đỡ báo tin vui: "Chúc mừng Tô đại quan nhân, sinh được một bé trai mũm mĩm!"
Trước cửa triệu phòng, tấm màn dày nặng được vén lên một góc nhỏ, Tô đại quan nhân nhón chân ghé mắt nhìn vào trong phòng với vẻ mặt hân hoan, miệng không quên đáp lời bà đỡ: "Đa tạ, đa tạ. Tiểu tử nhà ta nặng bao nhiêu cân?"
Dường như sợ gió lạnh luồn vào, hắn tiện tay buông tấm màn xuống, vẻ mặt hớn hở: "Không vội... không vội..." Rồi quay người lại, nói với một tiểu nương tử sáu tuổi: "A Cẩm, mẹ con lại sinh cho con một đệ đệ nữa, có vui không..."
Đó không phải là một câu hỏi, mà là một lời tuyên bố đầy phấn khích. Tô Học sĩ ở tuổi gần tam thập nhi lập xoa tay vui vẻ quay vòng vòng, đắm chìm trong niềm hạnh phúc nhiều con nhiều cháu.
Tô Nhược Cẩm thực sự không đành lòng đả kích hắn, nhưng nhìn thấy bà đỡ trong triệu phòng sắp sửa thu dọn xong xuôi để ra ngoài nhận tiền mừng, người không đáng yêu này chỉ có thể là nàng rồi.
"Cha, vậy người định trả cho Mã bà bà bao nhiêu tiền mừng?"
Tô Học sĩ: ...