Công chúa là kẻ xuyên thư, lại si mê cuồng loạn một đôi CP trong sách ... chính là ta và Tần Lập Chu.
Ta quanh năm khoác giáp nơi sa trường, vậy mà công chúa lại truyền ta nhập cung, cưỡng ép ta nuôi tóc dài, mặc váy lụa:
“Bất kể ngươi lập bao nhiêu đại công, chỉ có dịu dàng, mỹ lệ đứng cạnh Tần Lập Chu mới gọi là xứng đôi!”
Ta được phong làm nhị phẩm hầu tước, nàng lại khuyên ta kháng chỉ:
“Chém chém giết giết thật quá tàn khốc. Chi bằng ngươi an tâm hồi phủ thành thân cùng Tần Lập Chu, ba năm sinh đôi, cho hắn một chốn hậu phương yên ổn!”
Đến kỳ săn bắn tỷ thí, nàng ngấm ngầm giở trò với chiến mã của ta, khiến ta ngã ngựa trọng thương, miệng vẫn dõng dạc nói:
“Phu quân ngươi không giỏi cưỡi ngựa, ngươi nên nhường hắn một chút. Ngươi quá mạnh, sẽ khiến Tần Lập Chu mất thể diện.”
Thế rồi giặc tràn biên giới, nàng lại cắt đứt viện binh của ta. Cuối cùng, ta tử trận nơi quân địch mai phục.
Tần Lập Chu đến muộn, ôm lấy thi thể ta mà khóc đến đứt ruột đứt gan, còn công chúa thì đứng bên cạnh xướng lên thỏa mãn:
“Cặp đôi ta ship cuối cùng cũng thành kết cục BE rồi! Nàng tuy mất đi sinh mạng, nhưng sẽ mãi mãi sống trong tim người yêu nàng! Thật là một mối tình bi hùng vạn cổ khó tìm!”
Lần nữa mở mắt, ta đã trọng sinh trở về cái ngày công chúa bắt đầu "cải tạo ta” …