Vương gia hô lớn: “Cứu trắc phi!”
Vương phi không vùng vẫy nữa, lặng lẽ chìm xuống đáy hồ.
Ta tên là Trì Đường, chính là vị vương phi ấy. Khoảnh khắc nghe thấy mấy chữ kia, lòng ta như tro tàn nguội lạnh.
Ba ngày trước, ta và trắc phi cùng ngày gả vào vương phủ. Người đời đều nói, lẽ ra nàng ta mới xứng làm vương phi.
Ta chẳng thể ngờ, kẻ hại chec ta lại chính là vương gia mà ta hằng nhung nhớ, cùng với ả trắc phi của hắn.
Nhưng không sao.
Ta đã trọng sinh rồi.