Khi vợ chồng nhà đồ tể đến thôn chọn nha đầu xung hỉ, những đứa có bát tự tốt đều đã bị chọn hết.
Ta giơ tay lên, dè dặt nói:
"Ta cũng có bát tự không tệ đâu, hai vị có muốn chọn ta chăng?"
Nhưng người trong thôn liền ồn ào vạch trần ta:
"Đừng nghe nó nói bậy!"
"Nó là kẻ chuyên lừa lọc trong thôn đấy! Suốt ngày đánh nhau, gây chuyện khắp nơi!"
"Bát tự tốt mà có thể khắc c.h.ế.t thân mẫu, bị người trong nhà đuổi ra ngoài sao?"
Có tiểu hài tử nhặt đá ném về phía ta.
"Nhìn ngươi vừa dơ vừa thối! Người ta chẳng ai thèm ngươi đâu!"
Phu thê nhà đồ tể nhìn về phía ta, chân mày liền nhíu lại.
Ta vội vàng rụt ngón chân lòi ra trở vào chiếc giày rách nát.
Lại dùng sức chùi hai tay dơ bẩn vào vạt áo.
Ta cười ha hả nói:
"Ta mới không muốn đi đâu ! Lừa các người đó! Nhìn trời sắp mưa rồi, hai vị mau đi thôi. Nếu chậm trễ, xe sẽ lún vào bùn đấy."
Đang định xoay người rời đi, phu nhân nhà đồ tể lại vươn tay kéo lấy ta.
Bà ngồi xổm xuống, mỉm cười nhìn ta nói:
"Tiểu nha đầu, ta thấy con sinh ra mặt mày phúc hậu, chắc chắn là đứa có mệnh tốt. Có muốn theo di về nhà không?"