Tân đế lên ngôi khi mới tám tuổi. Thái hậu nương nương hạ chỉ, muốn đổi hết đám người hầu cận bên cạnh Hoàng đế. Từ trong hàng loạt ngoại điệt nữ của bà, bà đã chọn ta.
Nhiều năm sau, ta vững vàng ngồi ở vị trí trung cung, sủng ái độc nhất hậu cung, được thế nhân phong tặng danh xưng:
“Yêu hậu”.
Người ngoài bàn tán về ta, một nửa thì ngưỡng mộ ta mệnh tốt: thân phận cung nữ mà cũng có ngày hóa phượng hoàng, bay lên cành cao.
Nửa còn lại thì khinh miệt, nói ta là một nữ nhân tuổi xế chiều, quyến rũ thiếu đế, mặt dày vô sỉ.
Nhưng không ai biết…
Năm ấy, thiếu đế từng siết chặt lấy tay áo ta, cả người run rẩy không thể khống chế, giọng yếu ớt như sắp vỡ: