Tôi mang thai. Còn chưa kịp nói cho Bùi Xuyên biết thì tai nạn ập đến.
Chiếc xe tải mất lái lao thẳng tới.
Một xác hai mạng.
Khi mở mắt ra, tôi đã quay về năm năm trước.
Trước mặt tôi là cảnh tượng quen thuộc mà xa lạ—Bùi Xuyên cúi đầu hôn một cô gái.
Nụ hôn dịu dàng, nâng niu, đầy trân trọng. Khác hoàn toàn với ánh mắt hờ hững anh dành cho tôi.
Chỉ một khoảnh khắc thôi, mọi thứ đã rõ ràng như ban ngày.