Biến cố trong buổi săn xuân.
Trong ngày xuân tại bãi săn hoàng gia, mầm xanh vừa nhú, nhưng trong không khí vẫn còn vương chút rét buốt.
Gió lướt qua những chiếc lá non mới mọc, phát ra tiếng xào xạc, hòa lẫn tiếng vó ngựa giẫm lên cành khô còn sót từ năm trước, và cả tiếng hò reo mơ hồ truyền tới từ khán đài xa.
Ta ngồi thẳng lưng trên lưng ngựa, bộ kỵ phục màu son thẫm càng làm làn da ta thêm trắng nổi bật, mái tóc dài như mực được buộc cao, tăng thêm vài phần khí khái.
Ta khẽ kẹp chân, tuấn mã đỏ sẫm “Truy Nguyệt” dưới thân liền ngoan ngoãn tăng tốc, bước đi vững vàng trên con đường hơi lầy lội trong bãi săn.
Hôm nay là ngày cuối cùng của buổi xuân săn, cũng là trận quan trọng quyết định ai đoạt được cây ngọc Như Ý của tiền triều.
Với thân phận đích nữ Quốc công phủ, ta từ nhỏ đã tập cưỡi ngựa b.ắ.n cung.
Ta không hiếu thắng như nam nhân, nhưng một khi đã tham gia thì không có lý do để qua loa.