Ta xuyên đến nơi này khi câu chuyện cũ đã gần đi đến hồi kết.
Nữ chính như một con chim trắng rơi xuống từ tường thành, máu vấy đầy người ta, nỗi đau khiến toàn thân ta run rẩy.
Khoảnh khắc nàng lìa đời, vạn vật như ngưng đọng. Rồi tất cả bỗng tua ngược như một cuốn phim, ngày đêm đảo lộn, thời gian quay lại từ đầu.
Ta đứng bất động, đầu óc choáng váng.
Chẳng lẽ... ta xuyên vào một truyện trùng sinh? Nữ chính sống lại, quay đầu hối cải, dứt bỏ tình yêu mù quáng, đá bay tên nam chính tồi tệ?
Ồ, xem ra cũng thú vị đấy. Ta thích.